Nhật ký chạy bộ hướng đến Full Marathon 2023

Nhật ký chạy bộ hướng đến Full Marathon 2023

Trước đây tôi không có hứng thú với bộ môn chạy lắm, vì lúc ấy từng nghĩ tập tành theo hướng sức mạnh thì tốt hơn. Thỉnh thoảng cũng có chạy bộ 5-7 km những cũng chỉ là để cho vui.

Từ khoảng cuối 2020 thấy sức khỏe xuống rõ rệt, có thể do có con nhỏ, thời gian cũng không còn thoải mái như trước. Thậm chí việc tập tành thể hình cũng bị gác lại.

Một quãng thời gian dài người kiểu cứ đơ đơ, thiếu sức sống. Cái dẫn tôi đến với chạy là từ vụ chạy mid9 ở cty. Đăng ký từ đầu 2021, nhưng mãi tới cuối 2022 mới chạy, cộng với một hình ảnh thay đổi từ thầy tôi, người mà trước đây tôi thấy bụng khá to, sức khỏe có phần khá kém, nhưng sau đó là một hình ảnh active hơn nhiều. Bụng đã nhỏ lại, cảm giác đầy sức sống và năng lượng, có cái gì đó thôi thúc tôi phải bắt đầu. Tôi cũng muốn trở nên bền bỉ, khỏe mạnh hơn như vậy.

Trở lại mid9 2022 ngày 26/11, trước đó cũng lên kế hoạch tập tành này nọ, nhưng rồi cứ à ơi, chưa kể trước khi chạy còn dính ốm, ho gần tháng trời nên có thể coi như không tập tành được gì cả.

Sự lười thậm chí còn định kéo tôi bỏ cuộc vì việc giờ chạy bắt đầu lúc 4h sáng thay vì 0h như trong tưởng tượng.

Nhưng cuối cùng thì tôi cũng vượt qua được. Hôm đó cũng không quá sức lắm hay mệt mỏi lắm với thành tích là 1h17′

Sau vụ này thì lại lười chạy, cũng định kiểu xong rồi thôi :)))) Nhưng hình ảnh khỏe mạnh từ ông thầy vẫn ám ảnh đã thôi thúc tôi đăng ký 1 cái HM vào cuối tháng 10.

Với khoảng thời gian dài như này, tôi nghĩ việc chạy HM ở mức độ học sinh trung bình là chiến được.

Nhưng bỗng 1 ngày gặp lại ông thầy, được lời rủ rê HM ở vùng cao vào cuối tháng 3, nhưng tiếc quá, một sự kiện cá nhân làm tôi không kịp đồng hành cùng ông thầy. Chán nhỉ.

Sự kiện HM của LBM vào cuối tháng 10 thì ông thầy chạy hẳn FM rồi. Tôi chợt nhen nhóm bản thân về cái giải mid9 cuối năm chỉ sau LBM 1 tháng. Hay là mình quất 1 cái FM nhỉ.

Tôi không muốn  chạy 2 cái HM quá gần như vậy, và đồng thời cũng muốn thử thách bản thân, đẩy giới hạn xa hơn với FM. Dù sao tôi cũng có hi vọng mình có thể về đích trước khi đường đua đóng lại như vậy là quá đủ cho lần đầu tiên vội vàng.

Ah chưa kể, sau khi tham khảo về việc này trên 2 group fb về chạy bộ thì một nửa khuyên tôi ĐỪNG, nửa khác thì khuyến khích tôi, họ đưa ra những câu chuyện thực tế. Có người thậm chí mất gần tròn 6h cho lần FM đầu tiên.

Thật thú vị, tôi cũng muốn đẩy bản thân đi xa một lần. Cùng lắm là đi bộ hoặc bỏ cuộc với khao khát tiếp tục vào lần sau đó.

34 tuổi – Tôi ước mình đã làm điều này vào tuổi 24.

Trở lại thực tại, sau khi ngâm cứu các quan điểm về chạy bộ của Amby Burfoot, tôi đã lập ra một kế hoạch chinh phục HM cho mình và sẽ thực hiện nó lần đầu tiên vào cuối tháng 4 này. Lịch chỉ 3 ngày 1 tuần, nhưng nó cover đủ cả chạy ngắn, chạy dài cuối tuần cũng như thời gian hồi phục.

Thử một lần đặt niềm tin vào giải pháp “do less, gain more” xem sao. Dẫu sao tôi cũng thấy hơi phiêu lưu, nên có chạy nhẹ nhàng các ngày xen kẽ.

Bây giờ tôi đã chạy được 5 buổi rồi và chuẩn bị chạy dài 6.8km ngày mai – thứ 7.

theo kế hoạch, tôi sẽ hoàn thành 1 dặm mỗi 12 phút và tăng dần lên. Nhưng hôm qua tôi đã chạy 2,5 lần 12 phút với độ dài 2.8 dặm. Kết quả là đầu gối phải đau nhẹ, Sau một đêm nó cũng đỡ đi nhiều. Ok fine, những nhói đau nhẹ rồi hết cũng là những tín hiệu tích cực cho thấy cơ thể đang dần làm quen với những áp lực lớn hơn.

Tôi sẽ viết tiếp nhật ký theo dõi chạy bộ của mình tại đây sau mỗi buổi chạy. Nhìn vào con số tăng lên mỗi lần chạy, mỗi tuần, tôi nghĩ đó là một sự khích lệ cần thiết với những người đang tham gia vào bộ môn chạy bộ.

Không gì vui bằng nhìn thấy bản thân mình đang tiến về phía trước. NHỈ.


22/4/2023

Chà đã hơn 2 tháng kể từ khi bắt đầu và tôi chưa viết thêm được gì cả. Nó trái ngược hoàn toàn với khao khát ghi lại nhật ký lúc ban đầu.

Để viết tiếp thì kế hoạch chạy bộ đã bị phá bỏ, thực ra thì không hẳn, mà là nó đã được thêm vào rất nhiều.

Là kiểu người khá kỳ vọng vào kết quả, tôi hơi lo ngại mình sẽ fail với mục tiêu này. Mặc dù target đặt ra chỉ đơn thuần là hoàn thành 21km và không giới hạn thời gian. Nhưng sau khoảng 2,3 tuần chạy theo ý tưởng do less, gain more, tôi chợt thấy rằng có vẻ sẽ là bất ổn nếu cự li gia tăng và tôi cứ cố gắng giữ tốc độ như vậy. Vậy là ngoài bảng kế hoạch đã đề ra (chạy 3 buổi 1 tuần), tôi đã chạy xen kẽ thêm tối thiểu 3 buổi khác với cự ly ngắn hơn và thời gian chạy cho phép rông dài hơn.

Cũng chính sau 1,2 tuần như vậy, tôi chợt chuyển hẳn sang thể loại MAF với kỳ vọng mình có thể chạy xa hơn với một trái tim khỏe. Mà cho đến giờ thì có vẻ nó không bị chệch khỏi mục tiêu quá xa.

Lấy ví dụ đơn giản là theo kỳ vọng, ở tuần thứ 9, tôi sẽ chạy 15.3km trong khoảng 1h48p.

Và tôi đã chạy 16.2km với 2h10p, rõ ràng là cũng không quá tệ. Và MAF đã chứng minh một điều, tôi có thể chạy zone 3 (nhịp tim max <147) trong suốt khoảng 16km liên tục. Điều này có vẻ tốt hơn nhiều.

Việc luyện tập MAF về căn bản khá nhàm chán do tốn thời gian và áp lực lên cơ khá nhiều. Việc mỏi bắp chân là luôn thường trực, có lẽ do chạy dày và dài chăng. Nhưng bù lại thì thời gian hồi phục có vẻ ngắn hơn do tim không phải đập quá nhanh nữa, trước mỗi lần chạy dài, garmin đều báo thời gian phục hồi từ 2-3 ngày. Nhưng giờ thì không, chạy 16km nó cũng chị báo khoảng 18-20h. Có lẽ việc nghỉ dài hay ngắn garmin tính bằng cách đo thời lượng tim đập ở zone nào nhiều.

Thêm nữa, trước khi qua MAF, tôi đã nếm đủ loại chấn thương (tất nhiên là không nặng) do đã thấm nhuần tư tưởng từ cuốn Không bao giờ ngừng chạy và Sinh ra để chạy. Tôi đã đau ở khá nhiều vị trí: từ khóe móng chân, gót chân, mu bàn chân, lòng bàn chân, ống đồng, đau bắp chân, đầu gối hay đùi, hoặc thậm chí như đau bẹn hay phần đùi trong gần bẹn. Cái ám ảnh nhất có lẽ là khớp gối hoặc khớp bàn chân. Nhưng một nguyên lý đơn giản và xuyên suốt đó là đau thì giảm nhẹ cường độ và cự ly, chạy chậm lại để cảm nhận từng cái đạp chân xuống đất, để cơ thể có cơ hội nói ra nỗi đau của nó. Đã rất nhiều lần bằng cách này, cơn đau dường như biến mất như nó chưa từng xuất hiện và tôi lại chạy tiếp như chưa có gì xảy ra. Còn trong trường hợp quá đau thì tất nhiên là nghỉ, chờ phục hồi.

Thân xác này có lẽ đúng theo một quan điểm hay đúng hơn là hệ tư tưởng nào đó thì nó chỉ là phương tiện đi mượn, để ý thức này có thể dễ dàng tương tác với thế giới. Nhưng không phải vì đi mượn nên chúng ta có thể bào mòn nó như một món đồ vật vô tri. Đức Phật cũng đã nói về con đường trung đạo, cái gì quá cũng không tốt. Nên dừng lại, hay giảm nhẹ đúng lúc cũng là một cách đi xa hơn.

Nếu hỏi tôi điều gì tôi quan tâm nhất khi chạy, thì có lẽ đó là nhịp thở. Cách thở dường như có một gắn bó mật thiết với nhịp tim. Tôi từng tập thở theo nhiều cách mà người ta dậy trên mạng, tuy nhiên cuối cùng thì thở theo cách tổ tiên mách bảo lại là ok nhất. Đó là tự cảm nhận bản thân, để có thể thở mà không thấy quá mệt mỏi. Có thể thử thở sâu, thử ém hơi, thử thở ra hết hơi, thử nhịp 1, nhịp 2…. bạn sẽ tìm ra cách phù hợp với mình.

À, hiện tại đang là tuần thứ 11, tuần này đang là tuần cắt giảm để chuẩn bị cho cú chạy HM vào cuối tuần sau.

Tạm viết vậy đã :D

Give a Comment

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.